Sau khi ăn mì xong, Lâm Oánh vui vẻ cầm cốc trà sữa miễn phí quay về ký túc xá. Còn Hạ Du thì lên xe của Hứa Bạch Nghiên.
"Giờ chúng ta đi đâu?"
Hứa Bạch Nghiên nói: "Có một thứ cần đưa cho em."
"Cái gì?"
"Quà của Hứa Thanh Lê tặng em. Hai hôm trước chị ấy gửi ở chỗ anh."
Hạ Du ngạc nhiên: "Lần trước sinh nhật chị ấy mà em có tặng gì đâu, sao chị ấy lại tặng quà cho em? Không cần đâu."
"Nếu em không muốn, em có thể tự nói với chị ấy nhưng anh có thể nói cho em biết, nói cũng vô ích thôi. Đồ chị ấy đã tặng thì không bao giờ lấy lại."
"..."
Chiếc xe nhanh chóng đi vào khu nhà của Hứa Bạch Nghiên. Hạ Du nhớ lần trước cô đến đây là lúc cô bị bệnh và sốt. Khi ấy cô mơ màng đến rồi vội vã đi nên cũng không ngắm nghía gì nhiều. Hôm nay khi bước chân vào ngôi nhà này một lần nữa, cô mới nhận ra nơi đây rất giống một căn phòng mẫu, không có hơi ấm của cuộc sống, sạch sẽ không tì vết.
Trong nhà rất ấm áp, Hứa Bạch Nghiên vừa vào cửa đã tiện tay cởi áo khoác vắt sang một bên. Anh cầm một chiếc túi màu xanh sẫm từ trên bàn cà phê đưa cho cô. Hạ Du nhìn thấy logo trên đó, một thương hiệu trang sức lớn mà cô từng thấy trong trung tâm thương mại. Một chiếc vòng tay thôi cũng đã có giá trị không nhỏ.
Hạ Du lập tức đặt lại lên bàn: "Món này đắt quá, em không nhận đâu."
"Em nói với anh vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-chi-la-mua-he/4799295/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.