Nụ hôn nóng bỏng làm không khí ẩm ướt, Hạ Du bị anh giày vò đến mức chỉ có thể ngả người gục lên bảng điều khiển.
Không xa lắm, tiếng nhạc đã ngừng lại từ lúc nào, chỉ còn vọng lại những tiếng người hỗn loạn. Trong cơn mơ màng, Hạ Du chợt nhớ ra có lẽ nhóm các bà dì đã kết thúc buổi khiêu vũ tối nay và chuẩn bị ra về. Họ rất có thể sẽ đi qua con đường này.
Cô lập tức muốn thoát ra, thế nhưng Hứa Bạch Nghiên lại vì hành động này của cô mà càng trở nên cuồng nhiệt hơn, lưỡi anh cuốn lấy lưỡi cô dồn dập ra vào, dịch vị hòa quyện, phát ra những âm thanh tình ái.
Hạ Du lo lắng, đưa tay ra đẩy anh.
“Sao, dụ dỗ anh đến đây không phải là để làm gì đó à?” Hứa Bạch Nghiên vùi mặt vào cổ cô, vừa giận vừa gấp mà th* d*c.
Anh đang nói về cái bài đăng cô đã xóa trong tích tắc. Nội dung mà Hạ Du muốn che giấu bị vạch trần một cách trắng trợn. Cô vừa xấu hổ, lại vừa có chút tức giận.
“Anh bỏ em ra đã, có người!”
Hứa Bạch Nghiên c*n v** c* cô một cái, rồi lại mài đi mài lại ở cùng một chỗ: “Ở trong xe, em sợ cái gì?”
“Không được, người ta có thể nhìn thấy” Cô ngửa đầu ra sau, thở dồn dập: “Hứa Bạch Nghiên…”
Thân thể mềm mại thơm tho như ngọc, Hứa Bạch Nghiên bị gọi tên, lửa giận lại càng bốc lên. Anh nhìn qua vai cô ra ngoài cửa sổ xe, hít sâu một hơi rồi ngồi thẳng lại: “Thắt dây an
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-chi-la-mua-he/4799293/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.