Hạ Du đã khẳng định mối quan hệ hoang đường này là bạn tình buông thả sau cơn say.
Hai ngày sau, nhóm của kk chuẩn bị quay về Hải Thành. Trong hai ngày này, cô và Hứa Bạch Nghiên đã cùng họ ăn uống, vui chơi ở Hàng Thành. Tuy nhiên, họ đã không để những người bạn này phát hiện ra bất kỳ điều bất thường nào. Vào ngày tiễn, cả hai cùng nhau đưa mọi người ra sân bay.
“Họ đã vào trong rồi, còn nhìn gì nữa?” Khi bóng dáng của cả nhóm khuất dần sau cửa kiểm soát an ninh, Hứa Bạch Nghiên nhìn Hạ Du vẫn đang ngóng trông.
“Không có gì, chỉ là có chút không nỡ thôi.”
Ánh mắt Hứa Bạch Nghiên hơi chế giễu rồi anh quay đi. Nếu anh cũng ở trong số họ, liệu cô có còn không nỡ thế này không? Chắc là không rồi. Bởi anh biết cô chỉ vô tâm với một mình anh thôi.
“Lát nữa đi đâu?”
Hạ Du: “Về nhà.”
Hứa Bạch Nghiên: “Về nhà luôn sao?”
Hạ Du sững lại một chút: “Chứ còn làm gì nữa?”
“Em nói xem.”
Anh cúi xuống nhìn cô, đôi mắt sâu thẳm, cuốn hút như muốn thôi miên.
Tim Hạ Du lập tức đập loạn xạ. Cô vội nói: “Buổi chiều nhà em có khách đến, mẹ bảo em nhất định phải ở nhà!”
“Ồ, thế à.” Hứa Bạch Nghiên thu lại ánh mắt, lười biếng nói: “Thật ra buổi chiều anh cũng có việc.”
“…”
Hạ Du cau mày, nhận ra trên môi anh có một nụ cười, như thể anh cố tình trêu chọc cô. Cô cảm thấy xấu hổ vì đã nghĩ lung tung rồi quay người bỏ đi.
“Anh thấy em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-chi-la-mua-he/4799292/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.