Hứa Bạch Nghiên bị cô ôm chặt lấy, lòng anh mềm nhũn ra. Anh khẽ vuốt lưng cô: “Thế em còn muốn gì nữa?”
Lời vừa dứt, cổ anh đã bị hôn một cái. Cảm giác tê dại như một chiếc lông vũ lướt qua tim, chỉ cần một cái chạm nhẹ cũng đủ để làm máu sôi sục.
Bàn tay đang ôm eo cô của Hứa Bạch Nghiên siết chặt lại. Anh cúi xuống tìm môi cô. Thế rồi họ lại quấn lấy nhau như mọi lần trong một nụ hôn nồng cháy, triền miên.
Nhưng đêm nay lại có gì đó khác. Hạ Du rất chủ động, chủ động một cách bất thường. Cô ngồi trên đùi anh và chủ động hôn anh. Kinh nghiệm từ vài lần trước đã giúp cô biết cách hôn một người đàn ông tốt hơn. Sự chủ động của cô như ngọn lửa thiêu đốt Hứa Bạch Nghiên. Tiếng quần áo cọ xát khẽ vang lên. Mỗi âm thanh đều gợi lên những suy nghĩ sâu sắc hơn trong lòng anh.
“Tối nay em còn định về không, hả?” Anh hổn hển hỏi, giọng nói vang lên bên tai cô.
Hạ Du cắn môi. Lòng cô trống rỗng: “Anh, anh có muốn em về không?”
Hứa Bạch Nghiên: “Hôm nay anh đã uống rượu.”
Hạ Du: “Ừm?”
“Ý anh là nếu chúng ta lại ngủ cùng nhau, anh sẽ không còn khả năng tự chủ như lần trước đâu.”
Hạ Du kéo một khoảng cách nhỏ rồi nhìn thẳng vào anh. Hiện tại, đầu óc và trái tim cô đều rất hỗn loạn. Thế nhưng cô lại nhận ra rằng cô không hề muốn rời đi. Cô cũng biết cô khao khát có được anh đến nhường nào.
“Anh có thể không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-chi-la-mua-he/4799283/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.