Ngay tối hôm đó, sau khi đến phòng khám xử lý vết thương, họ đã ngồi bên bờ biển rất lâu.
Và cũng đã hôn nhau rất lâu.
Cả hai đều tìm thấy niềm vui trong những nụ hôn, cảm nhận sự rộn ràng của trái tim trong từng hơi thở dồn dập. Và Hạ Du cũng chỉ thỉnh thoảng mất tập trung một chút.
Cô biết anh có lập trường của riêng mình, trong tương lai rất có thể sẽ phải tìm một đối tượng phù hợp để kết hôn, còn với cô thì chỉ là yêu đương. Và cô cũng không hoàn toàn trong sáng. Cô chỉ muốn tận hưởng sự k*ch th*ch và vẻ đẹp của tình yêu.
Vậy thì cứ thế đi, chỉ là một mùa hè thôi mà, cô cũng không phải là người không chơi được.
Sau đó suốt nhiều ngày liền, họ sống như một cặp đôi đang yêu nồng nhiệt. Trừ những lúc cô đi làm, họ gần như luôn dính lấy nhau.
Hạ Du cũng theo Hứa Bạch Nghiên ra biển rất nhiều lần. Dưới sự chỉ dẫn của anh, kỹ thuật lướt sóng của cô đã tiến bộ vượt bậc.
Vào buổi tối, họ còn cùng nhau trượt ván trên những con đường ở Hải Thành. Khi mặt trời lặn, họ sánh bước bên nhau, cảm nhận sự phấn khích của tốc độ trong tiếng gió.
Nắm tay đi dạo, hẹn hò ăn uống, ôm hôn và chơi game…
Hạ Du cảm thấy khoảng thời gian ở bên anh là quãng thời gian tự do nhất trong cuộc đời cô.
Vì vậy, cô không màng đến được mất.
.
“Hạ Du, ăn sáng chưa?”
Hôm nay là ca làm sớm của cô. Cô dậy muộn một chút nên khi đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-chi-la-mua-he/4799280/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.