Bận ôn bài, bận thi cử, sau bữa ăn với Tống Dư An hôm đó, Hạ Du lại có hai tuần không gặp lại anh. Cuối tháng Sáu, gần đến môn thi cuối cùng, Hạ Du và Lâm Oánh hẹn nhau ôn tập ở thư viện. Trời dần tối, Hạ Du tháo tai nghe, khẽ cử động cổ tay rồi cầm lấy điện thoại bên cạnh. Trên WeChat không có tin nhắn chưa đọc nào. Hạ Du bấm vào vòng bạn bè lướt một lúc thì thấy nội dung mà Tiết Ân Cẩn đăng hai tiếng trước. Sau bữa cơm hôm đó, Tiết Ân Cẩn đã chủ động xin WeChat. Hạ Du không từ chối, một phần vì không muốn làm mất lòng người khác, phần khác thì… cô tò mò không biết cuộc sống của Tiết Ân Cẩn sẽ như thế nào. Tần suất đăng bài trên vòng bạn bè của Tiết Ân Cẩn rất cao, cơ bản ngày nào cũng có một bài, nào là đồ ăn, bạn bè, thể thao... Vòng bạn bè của cô ấy vô cùng phong phú, hoàn toàn khác với cuộc sống bình lặng, nhạt nhẽo và đơn điệu của Hạ Du. Bài đăng hôm nay của Tiết Ân Cẩn là những bức ảnh chụp các thiết bị lướt sóng chuyên nghiệp trong một cửa hàng. Trong số đó có một bức ảnh xuất hiện bóng dáng vài chàng trai, trong đó có một người là Tống Dư An. Dòng trạng thái là: "Dẫn mọi người đi xem thiết bị này." Tống Dư An đã thả tim cho bài đăng đó. Hạ Du có chút thất thần nhìn vào màn hình, nghĩ rằng chắc hẳn họ vẫn thường xuyên gặp nhau. “Này, sao thế?” Lâm Oánh bên cạnh nhận thấy cô đang thất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-chi-la-mua-he-luc-manh-tinh/4702847/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.