Trên đường xe cộ tới lui nối liền không dứt, biển người trong thành phố bắt đầu khởi động, lớp lớp khác nhau tụ tập về một hướng hay tản ra hướng khác.
Bên trong xe chật chội, hai người đàn ông trưởng thành chạm trán nhau. Vì một người con gái.
Một người sắp ba mươi tuổi, một người sắp bốn mươi. Trong thời điểm này không phải so sánh nhau hơn kém mười cái xuân thu, mà còn so sánh trải nghiệm nhân sinh, sâu hơn nữa là khí phách đàn ông.
Lục Khải Chi không nói một lời.
Từ khi nhìn thấy những người này đi về phía mình, tuy là nhìn bề ngoài như mời mộc nhưng thật sự là mang tư thái cưỡng bức nói với anh có người muốn gặp anh. Anh lập tực đoán được đó là mệnh lệnh của ai.
Cả thành phố này, người có thể không để Lục gia vào mắt chỉ có Tần Chính.
Từng mảng từng mảng sương mù trắng dựng đứng, Tần Chính dựa người vào ghế da, sống lưng ngửa ra sau, toàn thân có xu hướng tản ra khí chất đế vương.
“Nghe thuộc hạ của tôi nói, bác sĩ Lục không vui vẻ lắm khi đến đây.”
Đầu lưỡi Lục Khải Chi quét quanh thành miệng, trong miệng mùi rỉ sắt còn rất đậm.
Người ra tay với anh là Lục Sơn, bất quá chính là vì Tần Chính nhìn anh không vừa mắt, bất kể vì cuộc điện thoại tối hôm qua hay là việc anh tiếp xúc với Đường Y Y.
Mẹ nó! Lục Khải Chi rất ít khi nói tục cũng có lúc bạo phát.
Mí mắt Tần Chính nửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-che-thanh-nghien/3233841/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.