Một người Mỹ tóc vàng mắt xanh anh tuấn, anh mặc quần áo gió màu xám sẫm, giày da chế tác tinh tế, giờ phút này đang ngồi uống cafe, phong thái thoải mái tùy ý, chẳng hề câu thúc.
Tần Chính lười biếng ngồi xuống, hai chân bắt chéo, anh bưng chén trà trên bàn đến bên môi, nhấp thử trà đã lạnh, anh liền buông xuống.
Người giúp việc đi theo anh nhiều năm luôn biết rõ thói quen sinh hoạt thường ngày của anh là do người con gái kia chịu trách nhiệm.
Khi cô không quản lý nữa, anh cũng không thích ứng được với người khác.
Lục Sơn đóng cửa lại, bước ra vài bước, dừng lại, đứng ở phía bên trong, người thẳng tấp như cây tùng, làm cảnh, luôn quan sát động tĩnh xung quanh, hết sức cẩn thận.
Trong phòng, bầu không khí im lặng.
Tần Chính ném một phần tài liệu qua.
Chân mày Spud nhướng lên vài phần, trầm mặc đứng dậy.
Anh có một thói quen, vừa đọc vừa suy nghĩ, dường như khi làm như vậy khiến anh càng tập trung, chữ nghĩa cũng sinh động, vẽ ra một bức tranh chân thật, từng cảnh từng cảnh một hiện lên trước mắt anh.
Động tác lật giấy dừng lại, Spud mở miệng, trực tiếp vào vấn đề chính.
“Tôi cần gặp đương sự.”
Tần Chính ngẩng đầu – “Nắm chắc bao nhiêu phần?”
Spud trầm ngâm, anh đưa ra một bàn tay, thu lại ba ngón – “Hai phần.”
“Nếu như đương sự không phối hợp, tình huống rất xấu.”
Phối hợp? Lông mi Tần Chính nhíu lại.
Một khi cô gái kia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-che-thanh-nghien/3233835/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.