Tay dùng sức kéo tay nắm cửa, cửa vẫn không nhúc nhích, bên ngoài im ắng, không có nửa điểm động tĩnh, giống như bản thân đang ở trong lao tù, vẻ mặt Đường Y Y âm u. 
Cảm giác tơ lụa mơn trớn làn da làm Đường Y Y biết được bên trong mình đang không mặc gì, trống trơn, từng sợi khí lạnh bao trùm lên da, quả thật là không mặc gì bên trong. 
Cô chà xát tay mình, tâm tình vỡ vụn, khó mà khắc chế. 
Vận động tại chổ trong chốc lát, Đường Y Y bước đến bên cửa sổ, cô nhìn xuống, thấy trời tối đen như mực, cảnh đêm làm người ta sợ hãi. 
Từ nơi này nhảy xuống chết không nghi ngờ. 
Thời gian trôi qua từng chút một, suy nghĩ Đường Y Y thay đổi từ kích động chuyển sang bình tĩnh. 
Cô nhìn khắp phòng ngủ, vô cùng rộng rãi, chỉ vẻn vẹn có hai màu sắc đơn điệu là trắng và đen, lạnh như băng, ngột ngạt. 
Trên tủ đầu giường là đồng hồ dạng khối màu đen, ban ngày cô đã thấy người đàn ông kia đeo trên tay, mí mắt cô giật giật. 
Một tủ quần áo màu trắng kê sát tường, Đường Y Y mở cửa tủ ra, đập vào mắt chính là một hàng tây trang sẫm màu, thẳng thớm, sạch sẽ, tản ra mùi hương cây mộc, mở cửa bên kia ra, nhìn quần áo bên trong sắt mặt cô càng thêm tái nhợt. 
Váy, áo sơ mi, T-shirt, đồ bộ, áo gió…mỗi một món đều là đồ của cô. 
Đường Y Y hoài nghi bản thân đang mơ thấy ác mộng. 
Nếu 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-che-thanh-nghien/3233834/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.