Đêm khuya. 
Hai cô gái cùng một con mèo béo trắng ngồi ở phòng khách, trong không khí đầy mùi ớt cay nồng. 
“Tớ tìm bạn tìm hiểu thông tin về Tiết Thiếu, không tìm được nhiều, nhưng có một số chuyện liên quan đến một người tên là Tần Chính…” Lưu Đình Vân móc di động ra cho cô xem, cô liếc mắt nhìn thấy một bên mặt của người đàn ông kia, liền đứng người – “Tần Chính có một người thư ký.” Dừng lại một chút, Lưu Đình vân nhìn Đường Y Y – “Cô ấy cũng tên là Đường Y Y” 
Đường Y Y nhíu mày, lập tức nói - “Tên của tớ bình thường mà, người trùng tên với tớ cũng là chuyện bình thường.” 
“Cùng tên đúng là bình thường.” Lưu Đình Vân thở dài một hơi, cầm điện thoại đưa qua trước mặt Đường Y Y - “Có bộ dạng giống nhau như đúc thì không bình thường.” 
Đường Y Y sửng sốt. 
Trong màn hình là một cô gái mặc áo sơ mi trắng, tóc cô màu đen cột thành đuôi ngựa, toàn bộ tóc được buộc ra sau tai, lộ ra cái trán trơn bóng, mũi cao, môi vểnh lên, khuôn mặt trẻ tuổi, như vẽ, giữa lông mày bao hàm khôn khéo trầm tĩnh. 
Lưu Đình Vân nhìn Đường Y Y một cách quái dị, bạn cô nói tấm ảnh kia là nhờ người khác tìm, tốn không ít công sức và trả một khoản thù lao không nhỏ. 
Ý tứ rõ ràng, cô nợ người ta một món nợ ân tình. 
“Nghe nói cô gái này mất tích hai năm trước, phản bội Tần Chính, hiện tại sống chết không 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-che-thanh-nghien/3233820/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.