Manhattan
Bạch Bân bận bịu chỉnh sửa lại giấy tờ trên bàn - “Ông nói gì?”
“Cũng không biết chuyện gì đã xảy ra.” Trần đội trưởng ôm cánh tay, đột nhiên nói - “Tất cả tài liệu của vụ án hai năm trước vừa bị cấp trên điều đi rồi.”
“Báo cáo lúc trước không phải có vấn đề gì chứ? Bạch Bân?!”
Bạch Bân sảy tay làm ngã ly cà phê, anh rút vài tờ khăn giấy đi lau, lại làm cho mặt bàn càng lúc càng dơ dấy bẩn thỉu
Sau một lúc, anh ta ném khăn giấy đi, khẽ dựa người về phía sau, mí mắt cụp xuống, cảm giác thất bại cùng lo lắng tuôn trào.
Anh làm sạch sẽ không chê vào đâu được, phần có khả năng lưu lại manh mối và dấu vết anh đều xử lý cẩn thận, giấu kín trong lòng, đết tột cùng là sai sót ở đâu?
Nghĩ đến một khả năng, thân thể Bạch Bân căng lại, co quắp.
Cô ấy hiện giờ ra sao, có việc gì không...
Có người kêu anh - “Bạch Bân, cục trưởng gọi anh qua gặp.”
Bạch Bân đứng dậy, bình tĩnh gọi điện thoại cho gia đình, báo là anh phải đi công tác một chuyến, thời gian trở về chưa rõ.
Sau đó anh lại gọi điện thoại cho chị gái, nói cô chăm sóc gia đình.
Thành phố C
Trong hành lang mờ tối không có ánh sáng.
Ánh mắt Đường Y Y theo phản xạ có điều kiện chớp nháy, cô không có thấy người nào đứng ở ngoài cửa, nhẹ thở ra một hơi, cảm giác căng thẳng càng mãnh liệt.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-che-thanh-nghien/3233818/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.