Nhìn dáng vẻ của tên Hắc Long, anh cũng có thể đoán được chuyện xảy ra sắp tới bởi riêng anh cũng có những dự tính trước khi đến đây một mình.
Từ bên trong khoang thuyền, người đàn ông với thân hình to lớn, cánh tay phủ kín hình xăm bước ra từ buồng lái. Khuôn mặt trông lạ lẫm nhưng cảm giác đã gặp hắn ta ở đâu đó, anh cố hồi tưởng lại nhưng chẳng sao nhớ được.
- Mày không nhận ra tao sao?
- Mày là ai?
Tiêu Chiến từ từ tiến lại gần trước mũi súng của Chí Thần.
- Để tao nhắc mày nhớ.
Hắn nhanh chân đá văng khẩu súng trên tay anh, ra đòn đánh quyết liệt. Chí Thần cũng không hề ngán mà hành động đáp trả, võ công tên này không phải thuộc dạng tầm thường, mỗi pha tiếp xúc đều chí mạng. Anh chưa rõ điều gì đã làm hắn hận thù anh đến như vậy.
Trong một không gian hẹp, việc di chuyển tấn công cũng gây khá nhiều khó khăn. Tuy nhiên, vẫn không hổ danh là Chí Thần, chinh chiến giang hồ bao nhiêu năm, gặp đủ dạng người, anh nhanh chóng giữ được ưu thế, dồn ép đối phương vào một góc.
Tay anh nẹp chặt cổ tên Tiêu Chiến.
- Mày là ai? Nói mau.
- Thằng nhóc con, vậy mà đòi trả thù.
Anh nhìn thẳng vào mặt hắn, trong một khoảnh khắc ngắn, đêm hôm đó như hiện ra trước mắt. Có lẽ một đứa trẻ 6 tuổi trong lúc hoảng loạng đã vô tình quên mất một phần quan trọng, anh đã nhìn thẳng vào đôi mắt đáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-chap-nhan-yeu-anh/3001162/chuong-32.html