Hôm nay thời tiết rất đẹp, những cơn gió vẫn còn chút hơi lạnh mùa đông dưới cái nắng sớm ấm áp. Tư Hạ mở kính xe ngẩng đầu đón từng cơn gió và hướng nhìn bầu trời. Lần đầu sau bao nhiêu năm trôi qua cô thấy lòng mình được thoải mái một chút.
Chí Phong ngồi kế bên chăm chú sắp xếp những món đồ chơi biển mà cậu bé đã chuẩn bị từ rất lâu. Khuôn mặt tỏ vẻ thích thú không giấu được nụ cười hạnh phúc.
Tiểu Kiệt nhìn vào kính xe, cười thoải mái:
- Chí Phong, thích đi biển đến vậy sao?
- Đúng rồi ạ! Bạn bè con ai cũng được đi.
- Vậy lần này phải ở lâu một chút rồi!!!
- Yeah...thật không cậu Tiểu Kiệt?
- Phải xem con có ngoan không?
- Nhất định Chí Phong sẽ ngoan.
Tư Hạ quay sang nhìn Tiểu Kiệt:
- Cậu chiều thằng bé quá rồi đó!
- --
Chuyến xe lăn bánh đã hơn 3 tiếng đồng hồ, cảnh biển dần dần hiện ra trước mắt. Một màu xanh lục tuyệt đẹp bao trùm không gian nơi đây. Tiếng sóng biển ngày càng rõ hơn, ánh mặt trời rọi thẳng xuống mặt nước tạo một vẻ đẹp huyền ảo.
Vừa bước xuống xe, Chí Phong đã ngay lập tức chạy ra bãi cát dài cùng Tiểu Kiệt. Tư Hạ cũng có chuẩn bị một ít đồ ăn, cô sắp xếp mang xuống rồi nhẹ nhàng đi theo sau.
- Mama xuống đây chơi với Chí Phong!
Tư Hạ đứng ở trên nhìn xuống, tự nhiên khoé mắt cay cay, trong lòng một cảm giác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-chap-nhan-yeu-anh/3001143/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.