Âm thanh nhẹ nhàng ung dung của Diệp Lăng Sương cắt ngang lời của Trân Tĩnh, Hắn lại không cảm thấy ác ý mà còn cười khanh khách. Tiếp tục
"Đúng là lúc đó đệ đã nói như vậy, sư phụ còn tưởng do đệ quá thích thanh kiếm nên một mực ôm nó trong lòng. Mãi đến sau này người mới nhận ra ba chữ "Của đồ nhi" đó lại không ám chỉ đệ. Lúc đó ta nhớ ta vừa tròn mười sáu còn đệ chỉ mới mười hai. Sư phụ khi hiểu được tâm ý của đệ đã giữ vẻ mặt không tin sự thật đó hơn một tháng"
Diệp Lăng Sương nhàn nhạt nâng mắt, khoé miệng cũng bất giác kéo lên một đường cong nhẹ. Nhớ đến cảnh sư phụ lúc đó đã nài nỉ Y luyện một đường bằng Dương Nguyệt kiếm cho người xem, Lăng Sương lại chỉ một mực thốt ba chữ "Của đồ nhi" khiến sư phụ đau đớn khóc ròng
Hơn một tháng, Y vẫn cứ giữ thanh kiếm kia bên người sau đó lại mang nó giấu đi không cho ai thấy. Đứng trước sư phụ mình ngước mặt lên nói một câu "Kiếm khác" lại khiến ngài ôm tim lần nữa
Trong hai vị Đệ tử mà ngài nhận dường như chỉ có Trân Tĩnh là giống ngài, Lăng Sương là dạng một mặt lạnh băng lại ngỗ ngược. Ông lúc đó không cách nào khác lại phải cắn răng rèn cho Y một thanh kiếm mới sau đó tự tay khắc tên lên thân kiếm rồi mới đưa tới tay Lăng Sương
"Lúc đó Đệ cầm Tuyết Linh múa một đường sư phụ đã vui đến mức cười run cả râu, người chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-cham-den-nguoi/2838630/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.