Nguyệt Lan chậc lưỡi bất mãn, đưa tay giật lấy quyển sách lật ra, tìm kiếm một lúc đẩy lại cho Hắn xem. 'Tẫn Ngọc' nhìn được hai giây liền khó hiểu ngẩn mặt nhìn Y
"Triết Linh là gì?"
Trên trán Nguyệt Lan như xuất hiện những gân máu xanh đỏ chồng chất, không chút kiêng nể ấn mạnh đầu 'Tẫn Ngọc' sát xuống quyển sách bắt Hắn phải đọc từng chữ. Sau gần nửa nén nhang Hắn lại ngẩng lên
"Vậy chỉ cần lấy máu làm dẫn, luyện đơn trong hai năm rồi mang lên nơi nhiều nguyên khí tu luyện thêm ba năm là có thể hồi khí?"
"Không chắc, cách này chưa ai từng sử dụng"
"Không sử dụng?"
"Trong lúc luyện đan luôn phải tiếp máu.."
"Chuyện này thì có gì khó chứ?"
"Trong mỗi khắc"
"Hả?"
"Mỗi một khắc tiếp máu một lần, liên tục trong hai năm. Chương kế tiếp có ghi chép"
Lúc này 'Tẫn Ngọc' lần nữa hoá đá với phương thức luyện đan này, đừng nói hai năm. Một người tu tiên cũng chưa chắc có thể cầm cự qua ba tháng, Hắn đưa đôi mắt đờ đẫn nhìn Đới Nguyệt Lan đang nhàn nhã nhấp một ít trà hỏi
"Không còn cách nào khác?"
Nguyệt Lan dừng lại hoạt động, liếc nhìn Hắn, đôi mắt Y như tối sầm lại, thở ra một hơi. Nguyệt Lan đặt tách trà xuống bàn, chạm các đầu ngón tay vào nhau làm vẻ mặt nghiêm trọng
"Không có cách để khôi phục nguyên đan, nhưng có cách để Phong Tôn không thành phàm nhân"
"Cách gì?"
"Tu Ma Đạo"
Hắn trợn mắt im lặng quay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-cham-den-nguoi/2838602/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.