Trở lại với Liên Tuyết Nguyệt, lúc này sắc trời đã gần sập tối . Thân thể Hoắc Lang giờ cũng đã tích cốc nên không cần phải ngày nào cũng ăn như lúc trước
Nhưng Hắn vốn là một kẻ cực kì tăng động, vốn dĩ không thể ngồi yên một chỗ nên cứ chốc chốc lại đi loanh quanh gian phòng đơn mạc của Y, vừa ngắm nghía đồ vật vừa bình phẩm ba hoa khoác lác
"Quyển trục này của ngươi viết cái tinh linh gì thế nhìn chẳng hiểu gì hết"
"Tiên nhân ngươi ngày nào cũng ngồi một chỗ như vậy, cái chỗ này của người cũng chẳng có gì thú vị. Tu tiên nhàm chán quá"
"Hay ngươi đến Hắc Huyết Điện của ta chơi đi, dẫn ngươi đi chơi mạt chược"
Diệp Lăng Sương mở ra đôi mắt nhạt màu, quay đầu nhìn Hắn, thở ra một hơi
"Ngươi đang bị phạt"
Hoắc Lang nghe thấy liền bỏ quyển trục lại chỗ cũ, tiến đến sát bên Diệp Lăng Sương cười ra bộ dáng phóng túng, nói
"Phạt ta? Ngươi nghĩ cái kết giới rách kia ngăn được ta sao?"
Nói đoạn, Hắn lại bật cười vỗ vỗ đầu Lăng Sương
"Tiên nhân à tiên nhân, ngươi là được nuông chiều mà lớn đúng không, vẫn chưa thấy hết mặt xấu của thế gian"
"Có muốn ta dẫn ngươi đi khảo nghiệm không? Cho ngươi nhiễm chút khói lửa nhân gian. Đời người ấy à, không trải nghiệm một chút thì không có ý nghĩa"
"Tiên nhân, đi thôi. Bổn tôn bồi ngươi đi du sơn thủy ngoạn"
Tẫn Hoắc Lang không nói hai lời đã kéo Diệp Lăng Sương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-cham-den-nguoi/2838594/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.