Sở Minh ngồi bên bàn làm việc, nhìn tin nhắn như đá chìm đáy biển, nhíu nhíu mày, rốt cuộc vẫn cất điện thoại di động đi.
"Chủ tịch." Ngoài cửa truyền đến vài tiếng đập cửa không nhẹ không nặng, theo sau giọng Ngụy Khiêm vang lên.
Sở Minh đẩy kính mắt viền vàng trên mũi, thản nhiên nói: "Vào đi."
Ngụy Khiêm được trả lời, giơ tay đẩy cửa, tay cầm theo một túi văn kiện đến gần Sở Minh.
"Chủ tịch, đây là đồ anh cần." Ngụy Khiêm đưa văn kiện lên, Sở Minh giơ tay nhận, cũng không kiêng kị Ngụy Khiêm ở đây, trực tiếp mở túi văn kiện ra.
Trong túi văn kiện chứa một tập tài liệu thật dày, Sở Minh bày hết lên mặt bàn, mà tư liệu đó, nghiễm nhiên dán ảnh chụp Diệp Dịch.
Sở Minh thần sắc đạm mạc qua loa lật xem tư liệu này một lần, càng xem đến sau, ánh mắt lại càng thâm thúy.
"Cậu ta là người của Thiên Ngu?" Sở Minh để tư liệu sang một bên, dựa vào lưng ghế dựa, giọng hơi trầm thấp.
"Vâng." Ngụy Khiêm ở bên cạnh lên tiếng, cũng đại khái đoán được Sở Minh vì sao đột nhiên gọi người đi thăm dò nghệ sĩ nhà khác.
Trong đầu Ngụy Khiêm bỗng nhớ tới diễn viên dung mạo tinh xảo kia, nghe nói lúc trước cậu ta từng định kí với Thiên Ngu? "Cậu ta hiện tại là nghệ sĩ dưới tay người đại diện Liễu Phỉ, xem như là nghệ sĩ được Thiên Ngu push." Ngụy Khiêm là một trợ lý đủ tư cách, tuy rằng hắn hay hóng hớt, nhưng Sở Minh có thể dễ dàng tha thứ hắn hơn nữa trọng dụng hắn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-cham-chi-dong-phim-la-phai-ve-nha-sinh-con/1050127/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.