Sở Minh đứng giữa đêm khuya gió lạnh, trên đầu là màn trời tối đen, sao đêm ảm đạm lấp lóe, cả người hắn giấu ở trong bóng đêm dày đặc, thấy không rõ thần sắc.
Tống Thanh Hàn đứng ở trước cửa cắm chìa khóa vào, ma xui quỷ khiến quay đầu nhìn thoáng qua.
Xe bật đèn sau, nhưng không chiếu sáng lên chỗ Sở Minh đứng.
Khi hoảng hốt, cậu tựa hồ thấy ánh mắt nghi hoặc nhìn cậu của Sở Minh. Cậu cười cười, lại nghĩ tới Sở Minh hẳn là không nhìn thấy, nâng tay vẫy vẫy, tay kia thì nắm núm vặn mở cửa ra.
Sở Minh nhìn thấy thân ảnh Tống Thanh Hàn biến mất ở sau cửa, một cánh cửa gỗ đóng lại, ngăn chặn hết thảy khỏi đáy mắt của Sở Minh.
Lẳng lặng nhìn vài phút, theo sau hắn mở cửa xe ngồi xuống: "Quay về công ty."
Lái xe nhìn sắc trời, chuyển tay lái, rời đi khỏi kí túc xá của Tinh Hải, chậm rãi hòa vào dòng xe cộ thưa thớt.
Tống Thanh Hàn vào phòng vệ sinh rửa mặt, hai tay chống lên bồn rửa mặt, mặt ướt sũng chảy xuôi bọt nước trong suốt, tóc ướt nhẹp mềm dán trên trán cậu, thoạt nhìn như là động vật nhỏ mềm mại.
Cậu đứng thẳng dậy nâng tay lau mặt, trực tiếp mở vòi hoa sen ra, xả nước ấm cởi quần áo trên người ra, tùy ý ném vào sọt quần áo bẩn, động tác thong thả lau rửa thân mình.
Trong phòng tắm lạnh như băng nháy mắt bốc lên nhiệt khí ấm áp, sương mù làm mờ cửa kính, quấn quanh ra hoa văn phức tạp kỳ dị, tích tụ càng nhiều, tụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-cham-chi-dong-phim-la-phai-ve-nha-sinh-con/1050126/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.