Hạ Gia Thành vừa bước xuống xe liền ngạc nhiên khi nhìn thấy Lưu Hạo được người mở cổng tiễn ra ngoài, trước mặt lão là người mà lão đã từng rất xem trọng, ngỡ rằng sẽ bồi dưỡng anh thành cánh tay phải đắc lực của mình nhưng không nghĩ đến Lưu Hạo lại trở thành người khiến lão phải dè chừng nhất ở cái đất nội thành này.
“Chú Hạ”
Lưu Hạo cho dù có không ngờ đến sự xuất hiện của lão thì cũng phải lễ phép chào hỏi một tiếng, anh từ cái thời điểm lão bước xuống xe đã nhiều thêm một phần cảnh giác rồi. Tỏ ra là bản thân vẫn không biết chuyện gì, chỉ là tình cờ xuất hiện ở chỗ này mà hướng về phía Hạ Gia Thành tiếp tục lên tiếng.
“Chú Hạ đến thăm cô Trầm sao?”
Trầm Tịnh trước kia là người em thân thiết của Hạ Gia Thành, cũng từng hợp tác nhiều vụ án với cảnh sát thủ đô. Mà cảnh sát thủ đô cũng nằm trong bộ máy tổ chức của lão nên Hạ Gia Thành với Trầm Tịnh có thể xem là đối tượng hợp tác cùng phát triển.
Hạ Gia Thành ngạc nhiên một chút rồi thôi, trở lại với vẻ mặt u sầu của kẻ vừa mất đi con gái, đem một thân nặng nề bước đến chỗ Lưu Hạo rồi trả lời.
“Đúng vậy, đã lâu không gặp em ấy rồi”
Lưu Hạo chỉ gật đầu, định rời đi thì Hạ Gia Thành sau lưng đột nhiên hỏi.
“Con cũng đến thăm Trầm Tịnh sao?”
Lưu Hạo khựng người lại, trên mặt hiện rõ vài phần bối rối nhưng rồi quay lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-can-than-nuoi-phai-nam-chinh-roi/3386663/chuong-61.html