Lạc An bị cái nóng của ánh nắng chiếu lên người qua tấm kính cửa sổ mà bật dậy, cô vừa ngồi dậy đã muốn đi tìm Lưu Hạo, đêm qua sau khi hai người tách ra Lạc An đã ngủ đến mức không biết trời trăng mây gió gì nên hiện tại cô không biết Lưu Hạo đang ở đâu.
"Dậy rồi sao?"
Vừa vệ sinh cá nhân đi ra đã thấy Lưu Hạo đang ngồi trên chiếc ghế bành ở gần cửa sổ, Lạc An nũng nịu lại gần muốn chen chúc cùng anh trên chiếc ghế nhỏ tội nghiệp.
"Hôm nay anh phải sang nhà chú Hạ"
Lưu Hạo vừa dứt lời thì cảm nhận thấy người trong lòng đang có phần căng thẳng, bàn tay đang ôm lấy anh có phần lưỡng lự rồi lại bình thường lại mà ngước mặt lên nói.
"Em muốn đi, cùng anh"
Ngập ngừng nói hết câu, Lạc An vốn dĩ cũng không chắc chắn Lưu Hạo sẽ vì cô nói muốn anh giữ khoảng cách với Hạ Gia Thành mà liền đối với ông ta có phần đề phòng, Lạc An biết rằng so với cô Hạ Gia Thành bước vào trong cuộc đời Lưu Hạo một khoảng thời gian lâu hơn nên lão ta có thể dễ dàng chiếm đi cái thiện cảm của anh hơn cô.
"Có thể, thay đồ đi chúng ta ăn gì đó rồi đi"
Lưu Hạo không do dự mà đồng ý, cho dù anh biết nếu công khai Lạc An bây giờ là quá nguy hiểm nhưng nếu không đối với những kẻ ngoài kia xác minh thân phận của cô thì sau này khó có thể biết được ai có ý đồ với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-can-than-nuoi-phai-nam-chinh-roi/2745504/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.