____ Tối đến ở kí túc xá____
- Ây zô, hôm nay thật là mệt mỏi mà - Tôi than.
- Thôi được rồi, đừng than vãn nữa cô nương ơi. Ra ăn đi - Hào Tử nói.
- Ra ngay đây - Tôi đáp lại.
Như thường ngày, Tuấn Dương vẫn là người nấu bữa ăn cho cả nhóm. Còn tôi thì chỉ việc ăn thôi.
Đang định động vào đũa liền có tiếng gõ cửa. Tôi chạy ra mở xem là ai. Tôi nhìn người trước mắt, " cô ta đến đây làm gì?"- một câu hỏi xoẹt ngang qua đầu tôi.
- À, tớ không quen ai cả nên muốn vào đây ở nhờ mấy ngày rồi đi thôi ấy mà. - Bạch Tử giải thích.
Tôi cũng không chắn đường mà cho cô ta vào. Cô ta vừa nhìn thấy hắn mà như thấy vàng, nhanh chân chạy lại ngồi sát bên hắn. Tôi đóng cửa rồi quay lại bàn ăn.
- Cô đến đây làm gì? - Hắn lạnh lùng hỏi.
- Anh có cần lạnh nhạt thế không? Có tuần không gặp mà đã thay đổi cả cách xưng hô rồi. - Cô ta nói giọng nũng nịu.
- Ây dô, không ngờ bạn tôi lại đào hoa thế. Quen được người vừa đẹp vừa xinh. - Hào Tử trêu hắn.
- Không quen. - Hắn nghe Hào Tử nói vậy như sợ tôi hiểu lầm.
- Anh đừng phũ em thế mà - Bạch Tử tiến sát gần hơn.
- Hai người đã như này còn bảo không quen. - Hào Tử chọc ngoáy xong đưa mắt nhìn tôi.
- À quên, cậu vào đây ăn cơm đi. - Cậu ta vừa nhìn mặt tôi nhận ra vừa nãy có hơi quá lời.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-can-lam-nu-chinh-toi-cung-khien-nam-chinh-yeu-toi/1475668/chuong-39.html