Sau hơn 30p, cuối cùng cũng xong. Tôi đưa Bảo Nhi đến trước gương, vừa thấy mình trong gương con bé thốt lên:
- Wow, tay nghề của chị thật giỏi nha
- Con bé này, chỉ được cái nói đúng - Tôi tự hào
- Hì hì
- Xong rồi giờ xuống dưới nhà xem bạch mã hoàng tử của em đến chưa đi - Tôi trêu
- A..ai là bạch mã hoàng tử của em chứ? - Bảo Nhi ngượng
Vừa dứt lời, điện thoại tôi kêu lên. Tôi vừa nhìn cái tên gọi đến rồi chỉ vào điện thoại:
- Đây
Tôi nhấc máy lên:
- Em đang ở dưới nhà anh Dạ Thần, chị xuống đi - Tiểu Băng nói
- Chị xuống liền
Rồi tắt máy, tôi nhìn Bảo Nhi, nói:
- Hoàng Tử đang ở dưới nhà, chờ công chúa xuống thôi
Thấy thế, con bé liền nhìn lại gương, sửa sửa tóc:
- Trông em như vậy đã được chưa??
- Xinh rồi, đi thôi - Tôi kéo con bé xuống dưới lầu
Ở phòng khách, có 2 người con trai đang nói chuyện. Tôi lên tiếng:
- Xong rồi, chúng ta đi ăn thôi
- Ừm, đi thôi - Tiểu Băng đứng dậy
Chỉ thế thôi, chỉ 1 câu nói thế thôi. Tôi cố gắng khiến Tiểu Băng nhìn Bảo Nhi:
- Ây dô, sao mình vẫn còn mặc đồ bệnh viện thế này - Tôi nói lớn
Cậu ta đưa mắt nhìn tôi từ trên xuống dưới:
- Nhưng chị vẫn rất xinh - Tiểu Băng cười
Sao không như tôi nghĩ vậy nhỉ, tôi bảo:
- Mặc như này thì không được rồi. Em đến thì cũng đến rồi, không hủy được, hay là...- Tôi đưa mắt qua Bảo Nhi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-can-lam-nu-chinh-toi-cung-khien-nam-chinh-yeu-toi/1475662/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.