Tôi lên tiếng:
- Em..??
- Hôn trán ở nước ngoài là bày tỏ sự cảm ơn thay cho lời nói. Em vừa cảm ơn chị đó - Tiểu Băng cười
Không biết ai nghĩ ra cái hành động này để cảm ơn nữa chứ, dễ khiến cho người ta hiểu lầm. Tôi định đẩy Tiểu Băng để đứng dậy thì nghe thấy 1 giọng nói:
- Hai người đang làm gì đấy?
Tôi giật mình, quay lại, thấy Bảo Nhi rưng rưng nước mắt. Tôi nhanh chóng đẩy Tiểu Băng ra, đứng dậy nói:
- K..không như em nghĩ đâu
Chưa nghe hết câu, con bé đã chạy đi. Tôi không biết nên làm gì, quay lại nhìn cậu ta:
- Có lẽ em ấy hiểu nhầm rồi
- Hiểu nhầm? em với cậu ấy chỉ là bạn thân thì có thể hiểu nhầm gì được chứ!! - Cậu ta ngây ngô
- Nhưng em ấy th....- Tôi định nói nhưng lại thôi
- Ayza, em không hiểu được đâu - Tôi than
Bây giờ mà không đi giải thích với Bảo Nhi thì chắc hiểu nhầm to mất. Ai mà lại không đau khi thấy người mình thương hôn trán cô gái khác chứ. Tôi nhanh chóng đuổi theo, vừa chạy vừa quay đầu nói với Tiểu Băng:
- Em về trước đi, chị đi tìm Bảo Nhi, hẹn mai gặp
Rồi vèo cái đi tìm.
--------------18h---------
Tôi tìm khắp nơi không thấy con bé đâu liền nhớ ra:
- Hay là về nhà rồi..
Tôi móc điện thoại gọi cho Dạ Thần:
- Anh đang ở đâu vậy? - Tôi hỏi
- Tôi đang ở nhà - Hắn đáp
Tại sao hắn lại ở nhà, không phải đang đi dạo cùng Đường Manh sao, thôi chuyện đấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-can-lam-nu-chinh-toi-cung-khien-nam-chinh-yeu-toi/1475661/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.