Chát một âm thanh thanh thúy vang lên trong khu rừng nhỏ. Nhã Nguyệt cả người lạnh lẽo toát ra hàn khí. Lăng Chấn Thiên đứng đối diện với nàng, một tay ôm lấy mặt mình tay còn lại cầm một chiếc mặt lạ mỏng. Hiển nhiên người vừa bị đánh chính là hắn. Bây giờ hắn chẳng khác nào một tiểu tức phụ nhỏ ai oán nhìn phu quân. Lăng Chấn Thiên không ngờ nàng lại tức giận đến vậy chẳng qua chỉ là 'lỡ tay' kéo mặt nạ của nàng xuống thôi mà, vậy cũng bị đánh?
Nàng nhẹ tay một chút không được sao? Nhìn xem, khuôn mặt anh tuấn bất phàm của ta bị nàng đánh tới hỏng luôn rồi Nhã Nguyệt hừ lạnh, da mặt vẫn còn dày như vậy.
Tốt nhất sau này không nên gặp nhau nữa Người này không đơn giản, hắn vừa nhìn qua liền biết nàng mang mặt nạ dịch dung, võ công lại không phải tầm thường, là thù hay bạn vẫn chưa xác định được nên tránh xa thì tốt hơn.
Vừa nghe Nhã Nguyệt nói vậy Lăng Chấn Thiên liền bày ra vẻ mặt bị vứt bỏ đau khổ nói Nàng muốn đuổi ta đi, ôi ta thật đau lòng sau đó liền phân bua Chúng ta gặp nhau chính là ý trời a~ không thể tránh được.
Ý trời cái đầu ngươi. Nhã Nguyệt không muốn nói thêm với người này liền quay gót bước đi. Nàng đi được vài bước Lăng Chấn Thiên ở sau cũng nhấc chân bước theo, nàng dừng hắn dừng nàng đi hắn liền đi. Nhã Nguyệt quay người trừng mắt với hắn Đừng có đi theo ta thấy Lăng Chấn Thiên không di chuyển nữa Nhã Nguyệt mới đi tiếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-can-dam-sau-chi-mong-la-mai-mai/8843/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.