Hai người đuổi theo tới một con phố nhỏ không người qua lại, nấp sau bức tường quan sát người nọ. Như Ngọc lén lút ngó đầu ra để nhìn cho rõ nhưng rất nhanh đã bị ai đó kéo lại
A? Sao ngươi lại ở đây? vì sợ mất dấu nên Như Ngọc không chú ý đến xung quanh, không biết Đông Phong Minh Hoàng cũng bám sát phía sau
Còn nói nữa sẽ bị phát hiện
Như Ngọc bĩu môi, không thèm nói chuyện với Đông Phong Minh Hoàng nữa vì người nọ cũng bắt đầu có động tĩnh
Mau ra đi
Như Ngọc giật mình, không lẽ bị phát hiện? Nàng rõ ràng trốn rất kĩ nha. Như Ngọc lấy khủy tay chọt chọt người phía sau, dùng khẩu hình nói
Hắn là nói chúng ta sao?
Đông Phong Minh Hoàng liếc nàng một cái, nàng như vậy cũng muốn theo dõi người khác?
Không phải Đông Phong Minh Hoàng vừa nói vừa hất cằm về phía trước, Như Ngọc theo đó mà nhìn liền thấy xuất hiện thêm một người nữa, hắn đeo mặt nạ màu bạc cả người tỏa ra sát khí nồng đậm, vừa nhìn đã biết không phải hạng tốt đẹp gì. Người của Minh Dạ sao lại qua lại với loại người này
Có chuyện gì? Nam tử đeo mặt nạ lên tiếng, giọng nói của hắn rất thấp, có lẽ không muốn để người khác nghe ra giọng thật của mình
Tân cung chủ của Minh Dạ muốn tất cả các sát thủ ngày mai tụ tập tại Minh Viện Minh Viện là địa bàn chính của Minh Dạ
Hừ, một đám nữ nhân vô dụng thì làm được cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-can-dam-sau-chi-mong-la-mai-mai/2261309/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.