Hôm nay tôi lại được nghỉ học, há há cái lớp võ huyền thoại sẽ lại là nơi dung thân của tôi thôi.
- " Hôm nay thầy có việc bận nên không học võ nha " - chị Quỳnh thông báo.
Cả lớp náo động lên vẻ ức chế có, vui sướng có....
- " Vậy giờ đi đâu trời?" - Tôi chán nản quay qua hỏi
- " Đi net đi" - P. Linh rủ.
- " Ra đó làm gì?" - Tôi thắc mắc với nó. Đó giờ tôi chưa ra nét lần nào. Hồi trước nhà dì tôi có mở quán net năm tôi 4 tuổi á. Mà tôi bước vô cũng có biết làm gì đâu.
- " Online Facebook "
- " Mình có điện thoại mà "
- " Hôm nay Linh để quên điện thoại ở nhà rồi, Thủy đi ra đó với Linh lát Linh chở về cho"
- " Ừa được rồi"
_ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _
Chúng tôi chạy ra tới đầu hẻm thì gặp Khoa.
- " Khoa ơi đi chơi không?" - P. Linh
- " Đi đâu?"
- " Theo rồi biết"
Tôi ở trên xe nhìn ra sau thì thấy Khoa đang chạy theo chúng tôi, nhưng đến lúc quẹo vào hẻm thì không thấy đâu nữa.
- " Ủa Khoa đâu?" - tôi thắc mắc
- " Kệ đi, vô phòng máy lạnh cho bớt ồn đi Thủy. Ở trong đó ít người chơi game ít la làng"
- " Ờ "
Chúng tôi lên phòng máy lạnh thì gặp Tài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-biet-tu-bao-gio-hai-ta-lai-ben-nhau/2563084/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.