Mở ra đọc tin nhắn Danh gửi. Câu đầu là " Mày là Thủy phải không?" Câu hai là " Mày có biết quán trà sữa nào gần đây mà ngon ngon không?"
Nó làm như tôi là thần không bằng. Nói nha, tôi là một đứa lười ăn, lười uống, lười làm đẹp ( ý không chưng diện chứ không phải ở dơ nha)
Tôi không thích đồ ăn, son, giày, quần, váy, áo hay gì cả đâu. Tôi bình thường đến mức bị mấy đứa bạn thân gọi là lúa.
Mà không hiểu nha, mấy đứa bạn trong lớp thì hầu như không đứa nào ưa tôi đâu nha. Cứ thích chửi là chảnh, hai mặt hay chó.... Nhưng nói thật là tôi không bao giờ đụng chạm đến nó cả. Bao giờ cũng là lũ bạn tôi chọc tụi nó nhưng cuối cùng tôi lãnh hết.
Tôi thuộc dạng học được nên bao giờ cũng chỉ bài và làm bài tập giùm nó. Thầy cô cũng thương nên hay nói giúp khi tụi nó quên làm bài hay gì đó. Lúc đó thì nó cảm ơn nhưng qua vài phút sau nó quay lại chửi tôi... không hiểu
Quay lại vấn đề Danh hỏi tôi có biết quán trà sữa nào ngon không thì tôi đáp " Ở chỗ mấy quán có bán trà sữa ngon á hả?"
Nó rep liền " uk đúng ùi"
" Mấy chỗ có trà sữa ngon ý" tôi đáp kiểu lầy với nó. Ý là chỗ nào có trà sữa ngon thì chỗ đó bán trà sữa ngon. Vậy mà nó còn hỏi " uk đúng ùi, chỉ tao coi" (-_-)
Thằng này nó không bị tôi lừa luôn. Ngán. Tôi tính đáp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-biet-tu-bao-gio-hai-ta-lai-ben-nhau/2563081/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.