Đây là lần đầu tiên Nãi Tích đến nhà của Tiếu Hàm. Căn phòng nhỏ mà Tiếu Hàm thuê kia thì cậu đã đến nhiều lần, gần như quen thuộc đến mức không thể nào quen thuộc hơn nữa, nhưng ngôi nhà này thật sự là lần đầu tiên cậu tới.
Cậu nhóc rất thận trọng, chú ý đi ở giữa ba và cô giáo Tiếu, một tay của cậu dắt tay ba, một tay kia cầm tay cô giáo Tiếu, trên lưng của cậu là chiếc ba lô nhỏ dùng đựng sách vở, bên trong là món quà đặc biệt cho bà ngoại và cô giáo Tiếu, đó là những chiếc vỏ sò, vỏ ốc mà cậu đã nhặt ở biển.
"Cha, mẹ, chúng con đã về rồi." Tiếu Hàm vừa vào cửa lập tức vừa cười tủm tỉm vừa hướng về phía ba mẹ mình cất tiếng chào hỏi. Hôm nay mới sáng sớm mẹ đã thúc giục cha đi mua đồ để nấu nướng, nói là đồ ăn buổi sáng mới là đồ tươi mới, hôm nay bà muốn biểu hiện bản lĩnh của mình, bà muốn nấu nương cho cậu nhóc kia một bữa ăn thật hoàn hảo.
Ài ài, cô vốn là khuê nữ của nhà này, vậy mà ngày thường trở lại sao cô không thấy mẹ mình tích cực như vậy nhỉ, quả thật có sự đối xử khác biệt mà...
"Đã về rồi đấy à?" Từ trong phòng bếp, Vương Lan Phương nhô đầu ra, vừa nhìn thấy cậu nhóc đang cười híp mắt kia, đôi mắt lập tức sáng lên, cởi luôn cái tạp dề rai, dứt khoát nhét vào trong ngực lão già, mặt mày rạng rỡ đi ra khỏi phòng bếp, dùng ngữ điệu không thể nào dịu dàng hơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-bang-duyen-mong/1793778/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.