Ngày hôm sau, Chu Nghị Vinh và Thẩm Phượng Trân quả nhiên không nuốt lời, vì muốn tạo cho con trai và con dâu tương lai thế giới riêng của hai người, hai người sáng sớm đã thu xếp đồ đạc rời khỏi, nói cho oai thì, tìm kiếm dấu chân tình yêu trong quá khứ.
Tiếu Hàm có chút bất đắc dĩ, xoa nhẹ ót, nghĩ lại thời điểm ăn bữa sáng khi nãy vẻ mặt chờ mong của dì Phượng Trân cứ nhìn chằm chằm cô, Tiếu Hàm có chút lạnh run, cứ cảm thấy có chỗ nào không đúng vậy.
Chu Triển Nguyên giả vờ ho khan hai tiếng, gọi lực chú ý của cô bạn gái nhỏ trở về, nói, ba mẹ đều đã rời khỏi lâu như vậy rồi, không cần duy trì cái động tác này mãi?
Nghĩ lại sáng sớm hôm nay, mẹ cứ hưng phấn như thế mà lén lút nói chuyện với anh, Chu Triển Nguyên cũng có chút đau đầu, cái gì mà kêu nhanh sinh cho Nãi Tích một đứa em trai, em gái để cùng chơi, còn có, cái gì mà thừa dịp bây giờ mẹ còn có chút khí lực, nhanh một chút sinh một Bảo Bảo bà sẽ giúp đỡ trông nom chứ? Mẹ à, mẹ xác định không phải sau này mẹ nghỉ hưu quá nhàm chán nên muốn tìm một chút việc để làm chứ?
“Vì sao chú dì không ở lại?” Rõ ràng ở chỗ con trai có phòng, vì sao chú dì vẫn cứ muốn chọn ở khách sạn?
Chu Triển Nguyên vuốt vuốt đỉnh đầu Tiếu Hàm, lqđ khẽ cười nói: “Bọn họ không nghĩ là muốn chúng ta quầy rầy thế giới riêng của họ.” Kỳ thực có tác dụng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-bang-duyen-mong/1793765/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.