Chu Triển Nguyên vừađến cổng tiểu khu, thì gặp Tiếu Hàm và Cao Thần đang từ trên xe bướcxuống, thấy hai người nhìn nhau cười, chân mày không tự chủ nhăn chặt.Chủ nhật nên chắc là bọn họ ở cùng một chỗ. Nghĩ như vậy, làm cho anhrất khó chịu, nhưng mà rốt cuộc Chu Triển Nguyên không phải là người làm việc theo cảm tính, cho dù trong lòng không thích, trên mặt cũng khôngbộc lộ ra.
Nếu gặp mặt, sẽ không giả vờ như không nhìn thấy mà đi thẳng một mạch, quay kính cửa xe xuống, Chu Triển Nguyên ngó người ravề phía Tiếu Hàm và Cao Thần nói: “Trùng hợp thật.”
Trong lòngCao Thần hoảng, gượng ép nhìn ‘Đại ca’ gật đầu một cái, một tí cũngkhông trùng hợp, hôm nay anh bị bạn gái mình bỏ rơi cả một ngày sau đócòn gặp phải ‘Đại ca’ mình sợ nhất, cái cảm giác này rất không thoảimái!
Ngược lại Tiếu Hàm nhìn thấy Chu Triển Nguyên lại rất vuivẻ, hôm nay trò chuyện với Phương Hân rất high, tâm tình cô lúc này rấttốt, mặt mày vui vẻ nói: “Anh Triển Nguyên, anh cũng vừa về nha.”
Chu Triển Nguyên thấy cô cười tít mắt, đáy lòng cũng thấy mềm mại hẳn lên,giương lên khóe miệng: “Ừ, hôm nay đối tác mời ăn cơm.” Công ty củamình, coi như không có tiền làm thêm giờ cũng phải đi.
Tiếu Hàmkhông biết nhiều về công ty của anh, chỉ biết công ty của anh TriểnNguyên là công ty thương mại xuất nhập cảng, cái người mà Nãi Tích gọibác Triệu là bên đối tác, nhưng mà đại cổ đông vẫn là anh Triển Nguyên.
“Hôm nay chúng em cùng nhau đi đánh cầu lông.” Tiếu Hàm cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-bang-duyen-mong/1793745/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.