Lý Thụy vừa đi, TiếuHàm liền nhẹ nhàng thở ra, Chu Triển Nguyên nhìn bộ dạng cô như trútđược gánh nặng, không nhịn được cười: “Có người theo đuổi không tốt sao? Còn là một chàng trai trẻ, có thể thấy được sức quyến rũ của Tiếu Hàmchúng ta nha.”
Tiếu Hàm trở mình xem thường một cái, bất lực nói: “Anh Triển Nguyên, em đối với đứa nhỏ này không có chút hứng thú nàocả. Không biết chuyện còn tưởng em luyến đồng cũng nên.”
ChuTriển Nguyên cười nói: “Anh thấy thằng nhóc ấy cũng không tồi, tuy rằngtuổi tác so với em có hơi nhỏ, nhưng nhìn kĩ sẽ thấy nó rất kiên trì,sau này nói không chừng rất có thành tựu đấy.”
Tiếu Hàm khôngngừng lắc đầu liên tục, vẻ mặt hoảng sợ: “Em mới không cần, em so vớicậu ta khác biệt nhiều như vậy, em thật sự không thích người nhỏ tuổihơn mình.”
Chu Triển Nguyên vốn còn muốn thuyết phục nữ sinh viên đại học năm ba, nhưng thấy bộ dạng giật mình hoảng sợ của cô, cũngkhông trêu đùa cô nữa, chỉ chỉ phía bên cạnh, nói: “Nãi Tích đang chơi ở chỗ công viên bên kia, bây giờ qua đón nó, sau đó chúng ta cùng đi ănmột bữa.”
Tiếu Hàm vốn định nói ‘không’, nhưng mà nghĩ lại vừarồi Chu Triển Nguyên giúp cô một việc lớn như vậy, cũng nên cám ơn anh,nhân tiện nói: “Cũng được, em mời cha con anh ăn cơm, coi như là cảm ơnđi.”
Chu Triển Nguyên cười cười vẻ không có gì đáng kể, thuậnmiệng nói: “Chẳng qua là một việc nhỏ, lần trước em giúp anh chăm sócNãi Tích anh cũng chưa cảm ơn em, vẫn cứ để anh mời đi. Không lẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-bang-duyen-mong/157029/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.