Lên lầu, lấy thức ănthừa trong tủ lạnh ra xử lý, Tiếu Hàm vội vàng ăn bữa tối, liền mở máytính ra bắt đầu sọan bài. Tuy là giáo viên dạy lớp một, nhưng là nhàtrường yêu cầu cao, phụ huynh kỳ vọng cũng cao, cô bắt đầu sự nghiệp làmột tân binh mới, ngoại trừ nỗ lực làm việc làm việc lại làm việc, thậtsự không còn biện pháp khác.
“Tiếu Hàm, vừa rồi anh quên khôngnói cho em, hôm nào anh đến thăm bác Tiếu và cô Vương, bây giờ nhà emvẫn ở trong khu chung cư ấy sao?” Chu Triển Nguyên gọi điện tới.
“Không phải, mấy năm trước đã chuyển nhà, đến hôm đó em sẽ đưa anh đi.” TiếuHàm một tay di chuột, một tay cầm điện thoại, mắt nhìn chằm chằm vào màn hình máy tính.
Cô cũng định như thế, trước đây quan hệ của hainhà cũng rất tốt, nhưng từ khi bác Chu chuyển nhà đến nơi khác thì vềsau không còn lui tới nữa, chẳng qua đến ngày lễ tết ngời lớn hai nhàthường gọi điện cho nhau.
“Cũng được, đến lúc đó anh sẽ gọi choem, nếu em rảnh thì đưa anh qua đó một lần, cũng nhiều năm không gặp bác Tiếu và cô Vương rồi.”
“Ừ, vậy đi, bình thường chủ nhật em đều rảnh.”
“Như thế đi, anh tắt máy trước.”
“Ừ, tạm biệt.”
Cúp điện thoại, Tiếu Hàm thuận tay vứt di động lên trên bàn máy tính, và tập trung xử lý giáo án cho ngày mai đến lớp.
“Tiếu Hàm, hôm qua gặp mặt thế nào?” Sáng sớm, Trần Tư Tư vội vã đi vào vănphòng tổ ngữ văn, hỏi về tình huống của ngày hôm qua.
Tiếu Hàm xấu hổ cười cười, cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-bang-duyen-mong/157025/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.