"Thịch Thịch Thịch" tiếng gõ cửa vang lên.
Không muốn bị người khác nhìn thấy, Chu Tự Thư vội vàng lấy hai tờ giấy trên bàn, lau nước mắt sạch sẽ, ngồi trở về, khàn giọng nói: "Mời vào."
Người phục vụ vừa bước vào, cô đã cảm nhận được bầu không khí kỳ quái trong hộp, nhưng dù sao cô cũng chỉ là một người phục vụ, mặc dù chưa thấy qua sự đời, nhưng cô đã thoáng nhìn thấy người đàn ông trước mặt mình, tổng tài Văn thị, trong một tờ tạp chí tài chính nào đó, không dám nhiều lời một câu, nhìn thêm một cái, lặng lẽ đặt hết bát đĩa lên bàn rồi lui ra ngoài.
Văn Bùi Chi nhìn đồ ăn trên bàn, chúng rất kỳ quái, có hai khẩu vị hoàn toàn khác nhau, hắn không khỏi thở dài, sau đó cẩn thận đẩy đồ ngọt ra, cẩn thận đặt đồ ăn cay trước mặt Chu Tự Thư.
Động tác này rơi vào trong mắt Chu Tự Thư, vào lúc đó, trong đôi mắt đờ đẫn kia đột nhiên có một tia sáng, đến rất nhanh, lại biến mất rất nhanh.
Cậu không thể hiểu tại sao Văn Bùi Chi lại làm điều này? Cậu không biết hắn muốn làm gì nữa? Vì hắn không thích cậu, hắn không cần phải nhẹ nhàng như vậy, cậu sẽ hiểu lầm.
"Văn Bùi Chi."
Nghe thấy Chu Tự Thư gọi tên mình, Văn Bùi Chi dừng tay, đặt đũa xuống, quay đầu nhìn cậu.
"Có chuyện gì vậy, Tiểu Thư?"
"Tôi không muốn ở lại Hạ gia nữa, nhưng là..."
Chu Tự Thư mím môi, cau mày. Với tình trạng cơ thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-ai-thich-chu-tu-thu/2503108/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.