Chu Tự Thư thậm chí không có thời gian để nhìn lại trước khi cậu bị đẩy ra ngoài, âm thanh va chạm nổ tung bên tai cậu.
Vì bị đẩy ra kịp thời nên khi ngã xuống, lòng bàn tay của cậu bị trầy xước và phần sau đầu đập xuống đất. Ý thức mơ hồ, phải một lúc sau Chu Tự Thư mới chậm rãi đứng dậy.
Nhưng mà, khi nhìn rõ ràng cảnh tượng trước mắt, Chu Tự Thư cảm thấy nhất định đã có người bóp cổ cậu, khiến cậu không thở nổi, nếu không sao lại ngộp thở như vậy!
Chiếc xe gây tai nạn vẫn đậu tại chỗ như một sự khiêu khích, dường như chúng không hề sợ hãi trước các chế tài của pháp luật.
Máu vương vãi trên mặt đất, Văn Bùi Chi nằm ở giữa.
"Văn... Văn Bùi Chi."
Toàn thân Chu Tự Thư run rẩy, gần như không thể đứng thẳng, cậu sắp ngã xuống, giọng nói của cậu càng thêm đứt quãng.
Người vừa đứng cạnh cậu một giây trước giờ nằm trên vũng máu, trông như đã chết.
Cậu loạng choạng ngã vào bên người Văn Bùi Chi, run rẩy ôm lấy hắn, đưa tay lau vết máu trên mặt, cố gắng che vết thương một cách bất đắc dĩ.
"Không... sẽ không. Văn Bùi Chi, anh.... đừng chết."
Giờ khắc này, Chu Tự Thư hận chính mình muốn chết.
Cậu thật sự không muốn hắn chết, cậu thật sự không muốn hắn trả mạng cho cậu.
Cậu chỉ là không cam lòng, cậu chỉ muốn ai đó nhìn thấy cậu, nhìn thấy sự tốt đẹp của cậu, cậu chỉ muốn ai đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-ai-thich-chu-tu-thu/2503106/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.