Hà Dư Sâm không hồi âm, Lục Cảnh có hơi không vui, nhưng cũng không hề làm gì.
Hôm sau hắn lập tức lái xe đến trước căn hộ mà Hà Dư Sâm hiện đang ở.
Hắn cố ý sắp xếp chị Quý chăm sóc cuộc sống hằng ngày của người kia, chị Quý làm việc rất cẩn thận, hắn không muốn thừa nhận rằng mình vẫn còn quan tâm đến Hà Dư Sâm, chỉ là cảm thấy vẫn nên duy trì phong độ trước mặt tình nhân cũ mà thôi – Ít nhất với chuyện chỗ ở ăn mặc không được kém cạnh ai.
Vừa mở cửa đã thấy chị Quý mặc một thân toàn trắng, hai mắt sưng đỏ, khác xa với dáng vẻ tháo vát ổn trọng ngày thường. Thấy Lục Cảnh bước vào, cô thoáng sửng sốt, nét hốt hoảng trên mặt kia như thể Lục Cảnh lại nơi này là chuyện hết sức kỳ lạ.
Tự Lục Cảnh cũng biết đúng là kể từ khi Hà Dư Sâm dọn đến đây, hắn rất hiếm khi tới thăm, đây có lẽ là lần đầu tiên hắn không hề báo trước tiếng nào mà đã chạy đến.
Hắn khẽ ho một tiếng, nhìn xung quanh không thấy người kia đâu bèn hỏi: "Hà Dư Sâm đâu rồi?"
Nghe thấy tên của người nọ, chị Quý như lấy lại được tinh thần từ trong cơn ngạc nhiên ban nãy.
"Tiểu Hà..."
Vành mắt chị Quý lại đỏ hoe.
"Nếu Lục tiên sinh đến sớm hơn một ngày là được rồi." Cô thấp giọng nói.
Lục Cảnh thấy bộ dạng này của cô, hắn mơ hồ có linh cảm bất an.
Trong lòng chị Quý cảm thấy khá phức tạp đối với Lục Cảnh, có tiếc nuối lại có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-ai-thau-hieu/214543/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.