Lúc tìm thấy lọ thuốc từ trong thùng rác, chị Quý hoảng loạn cực kỳ. Cô không hiểu mấy dòng chữ nước ngoài trên đó viết là gì, vì vậy vội vàng gõ cửa phòng ngủ của Hà Dư Sâm định hỏi cho tới nơi tới chốn.
Hà Dư Sâm uống thuốc xong đã chìm vào hôn mê từ bao giờ. Chị Quý gõ cửa cả nửa ngày cậu mới lờ mờ thức giấc.
Cậu nhanh chóng đứng dậy ra mở cửa: "Sao vậy chị..." Còn chưa kịp nói hết câu, cậu đã thấy lọ thuốc kia trong tay chị Quý, đôi môi từ từ ngậm chặt lại, ánh mắt lại vô cùng bình tĩnh.
"Tiểu Sâm, cậu bị bệnh gì vậy?" Chị Quý hít một hơi thật sâu, kìm dòng nước mắt đang chực trào, "Đi, chị dẫn cậu đi gặp bác sĩ."
Vừa nói cô vừa kéo tay Hà Dư Sâm, mọi sự thay đổi trong mấy tháng qua của cậu cô đều thấy rõ ràng, mỗi lần quan tâm hỏi han là lại bị đối phương dùng vài câu bâng quơ có lệ lừa gạt cho qua, lần này cô tuyệt đổi không thể để --
Hà Dư Sâm uyển chuyển né tay cô. Chị Quý ngạc nhiên nhìn cậu, đây là lần đầu tiên cậu từ chối cô như thế này.
"Tiểu Sâm, chị biết cậu bệnh rất nặng, cậu cứ như vậy, chị không biết..." Cô lại bắt đầu khuyên nhủ, Hà Dư Sâm đã gầy đến mức chỉ còn da bọc xương, cứ như giây tiếp theo sẽ tan biến vào không khí, khiến cô nhìn mà hốt hoảng.
"Chị Quý." Hà Dư Sâm gọi tên cô một tiếng, sau đó tạm dừng một lát rồi nói tiếp, "Chị Quý, em không khỏe lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-ai-thau-hieu/214541/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.