9.
Cậu được Lục Cảnh đưa đến sống trong một căn nhà khác.
Cậu như chấp hành mệnh lệnh, không hề có ý định bỏ trốn, vì dù gì toàn bộ tiền dành dụm của cậu đều đổ vào việc chữa bệnh, thay vì chết thảm hại bên vệ đường thì có một nơi ấm áp cho cậu nương nhờ phần đời còn lại cũng khá tốt.
Không thể không thừa nhận rằng cậu vẫn luôn mong chờ Lục Cảnh ghé qua.
Nhưng Lục Cảnh chỉ đến một hoặc hai tháng trước khi cậu chuyển hết đến, như thể chỉ để xác nhận cậu đang ngoan ngoãn đợi hắn mà thôi.
Rồi sau đó hiếm khi nào tới nữa.
Lục Cảnh tìm cho cậu một người giúp việc. Người giúp việc này là một phụ nữ hơi lớn tuổi, cô phụ trách chăm lo cho cuộc sống, chế độ ăn uống, sinh hoạt hàng ngày của cậu, cô rất hiền lành, luôn căn dặn Hà Dư Sâm ăn uống đầy đủ, bà bảo cậu gầy quá khiến cô nhìn mà xót xa.
Những thứ này gợi cho cậu nhớ đến mẹ đã qua đời từ lâu.
Còn có Lục Cảnh, hắn cũng đã từng dịu dàng như vậy. Thật là hoài niệm.
Chắc là chị Quý biết quan hệ giữa cậu và Lục Cảnh, chắc cũng đoán được cậu thường xuyên lặng người ngồi ở phòng khách không chịu vào ngủ là đang đợi Lục Cảnh, nhưng cô không nói gì, chỉ tránh ánh mắt của cậu.
Cho nên cậu biết rằng đêm nay Lục Cảnh vẫn sẽ không đến.
10.
Có một lần cậu nhận được điện thoại từ Lâm Úc.
Lâm Úc mắng cậu: "Anh đừng có mà bám lấy Lục Cảnh nữa, sao không chịu nhìn lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-ai-thau-hieu/214540/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.