"Cậu nghĩ đi đâu đấy hả?"
Tạ Lâm cố nén giận hạ giọng xuống giải thích: "Công ty của tôi mới mở được một năm nhưng từ đó đến giờ cũng bắt đầu thu được kha khá lợi nhuận rồi. Chẳng lẽ có bằng đấy tiền cậu nghĩ tôi không có?"
Trình Dư ngơ ngác nói: "Nhưng lần trước anh bảo công ty vừa mới ổn định thôi, anh còn nói trong tài khoản anh chỉ còn bằng đấy tiền."
"Khi đó tôi nói hết tiền không phải lừa cậu, nhưng hiện giờ đã cách mấy tháng rồi chẳng lẽ tôi không biết kiếm thêm à? Hơn nữa tôi còn đầu tư vào chứng khoán được mấy năm rồi, giờ được lời nên chuẩn bị rút ra."
Vừa nghĩ đến Trình Dư coi anh là kẻ làm ăn trái phép Tạ Lâm lại bật cười, từng tuổi này rồi vẫn chưa ai nghĩ anh nghèo rớt không có một đồng như vậy.
||||| Truyện đề cử: Cưng Chiều Vợ Nhỏ Trời Ban |||||
Trình Dư bị nói đến mức đỏ bừng cả mặt lên ấp úng nói: "Vậy thì sao trước đó anh không mua cái xe nào tạm đi..."
"Tôi vừa nói rồi, hiện giờ cổ phiếu mới lên tôi mới có ý định rút, hơn nữa tôi cũng không thích mua xe tạm bợ."
"...Em xin lỗi."
Trình Dư thật sự muốn tìm luôn cái lỗ nào đấy chui xuống.
"Tôi chưa thấy ai ngốc như cậu."
Trình Dư mím môi không dám cãi lại, mất công lo cho anh. Anh thì hay rồi, hóa ra không những không thiếu thốn, còn rất dư dả là đằng khác.
Tạ Lâm thật là giỏi, chỉ trong vòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-ai-can-toi/2435796/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.