Editor: Mạc Lam Như
Tôi ra ngoài một chút cho khuây khỏa, tiện thể mua chút đồ, lúc trở lại, đã nhìn thấy Mễ Khải đang đứng ở đầu cầu thang.
Anh mặc trang phục thường ngày, áo phông cùng quần jean bao lấy thân người thon dài, cao lớn càng để lộ ra khí chất cường tráng, khuôn mặt ngăm đen có chút ngây ngốc, kiểu tóc đầu đinh cho thấy vẻ cương nghị của chủ nhân nó. Tôi có cảm giác rất lâu rồi mình không gặp anh.
“Anh ở đây đợi ai sao?” Tôi đi tới phía trước chào anh.
Anh nhăn mày, nhìn tôi thật sâu một hồi mới nói: “Em gần đây bề bộn nhiều việc sao?”
Nghe xong câu hỏi này, tôi có chút chột dạ, đành ha ha hai tiếng: “Ừm, bề bộn. À cũng không.. thật sự… ừ bề bộn thật. Ha ha! Ha ha!”
“Gần đây anh không liện lạc được với em.” Trên mặt anh biểu lộ rõ sự mất mát.
Tôi không có trả lời. Kỳ thực trong khoảng thời gian này, tôi vẫn luôn một mực né tránh anh. Bây giờ lại nhìn thấy ánh mắt anh giống như bị bỏ rơi, trong lòng tôi vô cùng khó chịu.
“Em bây giờ có rảnh không? Cùng anh ra ngoài được chứ?” Anh giọng nói mang theo cầu xin nhìn tôi.
Tôi rất muốn nói “Không được. Anh bây giờ cần phải về học tập cho tốt đã.” Nhưng cuối cùng lại gật đầu.
Mễ Khải dường như rất vui, kéo tôi, cùng đi dạo trên đường phố.
Đi qua mấy cửa hàng, tôi thấy rất nhiều thứ. Mễ Khải giống như muốn mua thứ gì đó, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khon-tu-troi-buoc/2393259/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.