Editor: Mạc Lam Như
Lần thứ hai gặp mặt Mễ Khải là ở bờ biển vào cuối mùa thu.
Gió biển thổi vù vù, Mễ Khải trên người tỏa ra khí tức ưu nhã, nhìn tôi từ xa. Mà thân thể tôi lại đang theo sau một cái người không nên tới mà lại tới để bơi lội là Hàn Sách.
“Thật xin lỗi. Anh ta không nên theo tới.” Tôi tới gần cúi đầu, nói lời xin lỗi với Mễ Khải.
Từ xa xa truyền tới âm thanh phàn nàn của Hàn Sách: “Cậu ghét bỏ bạn thân… Bạn thân đi tới chỗ nào cũng đều mang cậu đi, cậu giờ khá hơn tôi rồi, hiện tại liền bỏ rơi người ta.” Hoàn toàn không biết mình giờ chính là người cản đường, Hàn Sách thay quần bơi, vận động thân thể một chút.
“Không sao đâu.” Mễ Khải cười cười, “Dù sao cậu ấy cũng đến để bơi mà.”
Nghe xong lời Mễ Khải, tôi càng cảm thấy xấu hổ hơn, đem đầu mình cúi thấp càng thấp.
“Tôi bảo này, Mễ Khải người ta có nói cái gì đâu mà cậu phải để tâm như vậy chứ.” Hàn Sách mang theo đắc ý xông vào giữa chúng tôi mà ồn ào.
“Anh mau đi lặn đi! Lặn luôn khỏi cần lên nữa.” Tôi hung hăng trừng mắt liếc nhìn anh ta.
“Được rồi, được rồi.” Mễ Khải đi tới vỗ lưng tôi, rồi phất tay với Hàn Sách: “Thời tiết chuyển thu rồi, coi chừng cảm lạnh.” Nói xong, anh mang tôi đi dọc bờ biển.
Cuối mùa thu, bãi biển có chút cô quạnh. Du khách mùa hè đã đi hết, bao âm động lớn cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khon-tu-troi-buoc/2393257/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.