Ba của Dịch Tích, Dịch Thành Hành là người con trai duy nhất của Dịch Quốc Đường, ba người còn lại đều là con gái. Cứ cách một khoảng thời gian thì Dịch Quốc Đường sẽ gọi mấy người con về nhà ăn bữa cơm đoàn tụ.
Tối hôm đó, gia đình Dịch Tích đi đến nhà của Dịch Quốc Đường như thường lệ.
Sau khi ăn cơm tối xong, mấy người trưởng bối ngồi tán gẫu với nhau, còn đám tiểu bối thì ngồi trên sô pha bấm điện thoại. Quan hệ giữa Dịch Tích và mấy người anh em họ có thể nói là bình thường, lúc làm việc thì có khả năng sẽ thân với nhau hơn một chút, lúc không có công việc thì cũng chỉ có vào ngày lễ, ngày tết mới có thể nói với nhau một hai câu.
“Dịch Tích”. Dịch Quốc Đường đang ngồi bên cạnh đột nhiên gọi cô.
Dịch Tích đang chơi điện thoại, ngẩng đầu lên nhìn: “Sao vậy ông?”
Dịch Quốc Đường: “Con qua đây ngồi, có chuyện muốn nói với con”.
“Được được, đợi một chút, con chơi xong vòng này đã”. Dịch Tích nói xong lại cúi đầu nhìn màn hình.
Hành động của Dịch Tích như vậy làm cho mấy người anh em họ ngồi bên cạnh bàn tán xôn xao, đám tiểu bối bọn họ vẫn luôn kính sợ Dịch Quốc Đường, chưa từng có một ai dám ở trước mặt Dịch Quốc Đường làm càn như vậy.
Trong nhà có người dám cư xử với Dịch Quốc Đường như vậy, chỉ có một mình Dịch Tích.
Dịch Thành Hành: “Dịch Tích, ông nội kêu qua, còn không mau lên”.
Dịch Quốc Đường lắc đầu vừa cười vừa thở dài: “Nha đầu này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khom-lung-vi-anh/786770/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.