Dịch: Kình Lạc
Beta: Chị gái 7 nickname giấu tên
Từ đó cho đến mấy ngày sau Lục Thiết Công cũng không quay về trường, Trương Đông Qua giúp hắn xin nghỉ mười ngày. Giáo viên chỉ ước sao thể loại đầu gấu không học hành gì kiểu này đừng quay lại, nên lập tức phê chuẩn cho nghỉ.
Đồng thời, Lương Viễn Triêu cũng xin nghỉ ba ngày.
Ngoại trừ Bạc Quan Sơ và đám đàn em của Lục Thiết Công thì không ai biết đã có chuyện gì xảy ra.
Liên quan tới hôm đó, hai khối lớp truyền tai nhau một phiên bản như này: Lục Thiết Công cạo đầu hoàn lương vì Bạc Quan Sơ, nhưng Bạc Quan Sơ lại chỉ thích Lương Viễn Triêu.
Ngày thứ ba sau khi xảy ra sự việc, Bạc Quan Sơ tới tiệm nhà Chu Hằng ăn cơm. Mặt trời buổi trưa hôm đó chói loá gay gắt, mây trên đỉnh đầu chẳng thấy đâu, chỉ có vài tầng xám xám. Trên đường có người bung ô, có người đội mũ. Bạc Quan Sơ đi sát vào bên tường, cố gắng để bóng râm ít ỏi của bức tường che nắng giúp.
Chu Hằng đang kéo cửa cuốn.
"Chu Hằng!" Bạc Quan Sơ gọi cậu ta.
Dường như người nọ không nghe thấy, vẫn tiếp tục lấy chìa khoá ra chuẩn bị khoá cửa.
"Này!" Bạc Quan Sơ chạy đến vỗ cậu ta.
Chu Hằng thấy rõ người tới là ai, cậu ta vừa khoá cửa vừa nói: "Tôi có việc, cậu tới chỗ khác ăn đi."
"Cậu có chuyện gì?" Mỗi lần Bạc Quan Sơ đến, cậu ta đều ở đây: "Nhà cậu..."
Chu Hằng đứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoi-thuoc/3471882/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.