“Không thể nào? Huyền thú cho dù mới sinh ra cũng sẽ có khí tức của riêng mình mới đúng, không lý nào ta không thể dò ra”.
Bạch Linh há miệng ngạc nhiên không có chút hình tượng một các chủ gì cả.
Dương Phượng Vũ cùng Trúc Ly cũng nghe được bọn họ nói chuyện nhanh chân đi tới gần, haiz đúng là bản chất nữ nhân.
“Ai nói với ngươi nó là con non?”.
Diệp Thiên híp mắt nhìn nàng giễu cợt.
"Không phải con non? Ta chưa từng nghe nói qua loại huyền thú nào trưởng thành lại như con mèo nhỏ như vậy a?".
Bạch Linh nói ra tiếng lòng của mọi người.
Không biết từ lúc nào những người khác cũng chú ý đến cuộc trò chuyện này rồi cũng đến gần tham gia.
"Các ngươi không chỉ biết, các ngươi còn gặp qua nó nữa kìa".
Diệp Thiên cười hắc hắc nói.
Không chỉ Bạch Linh mà những người khác cũng ngạc nhiên dừng bước, trong đó có cả Liễu Mộc đang dẫn đầu thích ý nghe trộm người khác nói chuyện.
"Nó là người bạn vừa chạy đến Vân Lam chơi mấy tháng trước thôi?".
Hắn vừa nói ra câu này Liễu Mộc liền cứng người hai mắt nhìn tiểu miêu cơ mặt giật giật.
Hắn lúc trước còn tưởng Diệp Thiên từ chỗ nào bắt được con tiểu miêu này làm thú nuôi, ai ngờ lại không phải a.
Nhưng ngoài Liễu Mộc biết tình huống ra thì không ai biết nữa cả.
"Được rồi không cần quan tâm nó làm gì, chỉ cần các ngươi đừng chọc nó là được".
Diệp Thiên nhìn đám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoi-nguyen-he-thong/2963835/chuong-150.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.