Thời tiết ấm hơn một chút, sau khi cởi bỏ quần áo giữ ấm cả người trở nên thả lỏng hơn rất nhiều.
Cuộc sống vẫn trôi qua như cũ, Tần An tranh thủ những lúc rảnh rỗi gọi điện cho Kỳ Dịch Dã, nhưng lại sợ làm trễ nải công việc của hắn, mỗi lần nói chuyện đều không kéo dài lâu.
Mấy ngày trước nghe Kỳ Dịch Dã nói trong điện thoại, Đại Thành có người em họ đang muốn bán gấp một cửa tiệm trong tay. Lúc trước chỗ đó mở tiệm malatang, năm ngoái gã bất hòa với vợ, hai người chia đôi ngả, vợ gã về quê dưới nam, để lại cửa hàng cho gã.
Nhưng người này quen thói suốt ngày uống rượu đánh bài, du thủ du thực, chuyện cửa hàng trước giờ vẫn do vợ quản lý, nay đột nhiên giao lại cho gã, gã không làm nên cơm cháo gì, danh tiếng cửa hàng càng lúc càng kém, mau chóng rớt vào tình cảnh có vào mà không có ra, cửa hàng không thể tiếp tục mở cửa nữa, gã liền muốn bán cửa hàng, đi xa bắt đầu lại lần nữa.
Mới đầu Kỳ Dịch Dã định trực tiếp mua một căn nhà, nhưng suy nghĩ kỹ lại thì không biết sau này phải làm thế nào, hơn nữa phần lớn nhà trên trấn đều là nhà tự xây, cả hắn lẫn Tần An đều không phải người trấn này, làm thủ tục không dễ, nên dự định thuê một căn trước.
Tần An ghi lại thông tin liên lạc, tranh thủ hẹn chủ nhà đi xem chỗ trước. Cả cái trấn chỉ lớn có bấy nhiêu, nơi đó cách chỗ anh bày sạp cũng không xa, anh dọn quầy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoi-lua-nhan-gian/1732536/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.