Trần Cảnh Hòa: [Hình ảnh]
Châu Y mở ảnh ra xem, là ảnh chụp cơ bụng của cậu. Không biết Trần Cảnh Hòa cố tình hay vô tình, cạp quần kéo rất thấp, đường nhân ngư chạy dọc theo hông quần.
[Chị ơi, nhớ chị rồi]
Châu Y quay lại khung chat với ba Châu, chụp màn hình, gửi thẳng cho Trần Cảnh Hòa.
[Cẩn thận bị ba chị đánh gãy chân.]
Vất vả lắm Trần Cảnh Hòa mới chụp được tấm hình hấp dẫn nhìn như vô tình thật ra lại rất cố tình, vốn dĩ muốn nghe Châu Y khen ngợi vài câu, nhưng giờ cậu chỉ muốn nhìn trời trầm mặc.
Trần Cảnh Hòa chống đầu lưỡi ở hàm trên, thấp giọng thở dài, trả lời WeChat của Châu Y: [Chị thương em như vậy, nhất định không nỡ để ba vợ đánh gãy chân em.]
Nếu ba mẹ Châu Y đã nhìn ra tâm tư của cậu, vậy ý nghĩ muốn để Châu Y lên giường với mình có lẽ sẽ không thể thực hiện trước khi thành niên được.
Một đời còn chưa kết thúc, Trần Cảnh Hòa cảm thấy mình đã có tiếc nuối cả đời rồi.
[Đánh gãy chân hay không chị không biết, nhưng bây giờ em nên học, đi học đi!]
Trần Cảnh Hòa còn muốn dính lấy Châu Y, nhưng nghĩ lại, trả lời Châu Y “Dạ” xong thì tắt màn hình.
Thứ hai.
Toán cao cấp buồn ngủ, công thức hình thù quái dị.
Hơn sáu giờ sáng Trần Cảnh Hòa đã chúc cô buổi sáng tốt lành. Lúc cô nhìn thấy đã là thời gian nghỉ giữa tiết thứ nhất. Châu Y không khỏi cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoi-lua-khap-chon/3394138/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.