Ở nhà Châu Y có thói quen rửa mặt xong mới thay quần áo, được Trần Cảnh Hòa nhắc nhở mới nhớ tới đồ lót của mình còn ở trong chăn. Cô mở cửa nhà vệ sinh, vươn một cánh tay ra, ngoắc ngoắc trong không khí, giọng điệu có phần hung dữ: “Đưa cho chị!”
Trần Cảnh Hòa: “Em mặc giúp chị.”
Tóm lấy cánh tay trắng nõn kia, Trần Cảnh Hòa cứng rắn chen vào, nháy mắt mang tới cảm giác bức bách.
“Chị, sáng nay em đã xem video làm thế nào cởi cài áo lót, có thể cho em thực hành một chút không?”
Châu Y: “…”
Rất muốn trợn trắng mắt.
“Trần Cảnh Hòa, em muốn lên trời à?”
“Không, muốn mời chào chị lên giường với em.” Trần Cảnh Hòa bình tĩnh trả lời.
“Không, em không muốn.” Châu Y xoay đầu tiếp tục đánh răng.
“Chị, chị nhìn em vừa trẻ trung vừa xinh đẹp…”
Châu Y bình tĩnh súc miệng, bình tĩnh rửa mặt, ngó lơ hành vi của Trần Cảnh Hòa.
Trần Cảnh Hòa bị Châu Y khó xử không biết làm gì, trầm mặc thả áo lót xuống. Sau đó cậu đi ra ngoài, còn giúp Châu Y đóng cửa lại. Châu Y nghi hoặc, sao người này đột nhiên yên tĩnh vậy. Đi ra ngoài ngó, phát hiện một mình Trần Cảnh Hòa ngồi trên ghế sô pha, đỏ mắt, rõ ràng là không nhịn được khóc.
“Trần Cảnh Hòa, em khóc đấy à?”
Cậu đỏ mắt nhìn Châu Y, cứng miệng: “Không có.”
“Là tại vì chị không cho em cài áo lót sao?” Châu Y chủ động ngồi bên cạnh cậu: “Có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoi-lua-khap-chon/3394137/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.