Nhan Tống ngồi bên tháp mềm nhìn nhìn trời, chợt thấy hôm nay thời tiết có chút ảm đạm làm cho nàng cảm thấy hơi tức ngực. Cả vị trà uống vào cũng thấy đắng nghét đọng lại, không tự chủ được đem chén trà đặt mạnh xuống bàn: "Bổn công chúa nói thế ngươi không hiểu sao? nói không gặp chính là không gặp."
Hà công công nghe xong liền quỳ xuống, khổ sợ cất giọng già nua: "Công chúa đừng làm khó mạng già này của, hoàng thượng đã sắp xếp yến tiệc này vô cùng công phu... người người... xin người di giá."
Nhan Tống đem quạt ngà voi lạnh lùng đặt xuống bàn, thân hình Hà công công liền run run hốc mắt đỏ lên.
"Nếu phụ hoàng muốn gì hãy đến đây tự nói với ta." Ánh mắt nàng lạnh băng: "Người không nói chính là không có."
Hà công công cúi đầu bất đắc dĩ thở dài, hoàng thượng chính là không muốn đối diện với công chúa nên mới bảo người khác đến khuyên giải: "Công chúa, hoàng thượng bận rộn triều chính, có vô số việc phải làm, người chuẩn bị yến tiệc này chính là lo lắng cho hạnh phúc của công chúa."
"Tuệ Vi tiễn Hà công công." Nàng ngắt ngang xua đuổi, trong lòng buồn bực không thôi. Trái tim không ngừng run rẩy, mấy ngày nay Thù Giang Nguyệt không thấy tin tức, hắn đã biết chuyện chưa? tại sao lại im hơi lặng tiếng?
Nàng ngoài mặt biểu tình thật nghiêm túc, tâm tư phức tạp không ngừng biến hóa. Ba ngày sau vẫn không có chút tin tức, nàng không thể duy trì vẻ mặt ôn hòa được nữa: "Tuệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoi-hoa-lanh-cung/2534737/quyen-1-chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.