Lúc Thẩm Huyền Quân tỉnh dậy sắc trời vẫn chưa sáng, chỉ còn một mình y trên chiếc giường rộng rãi ấm áp. Nằm một lát y mới nhận ra trong phòng không còn mùi hương lê thơm ngát nữa, bốn bề treo màn tránh gió màu xanh nhạt, lọc bớt ánh sáng. Mùa đông vừa qua chưa lâu, nếu không xông hương y sẽ rất khó chịu. Đây là thói quen cũ, nên đệ ấy trong phòng để thêm mấy loài hoa cỏ thơm, trái cây thơm ngọt xếp đầy bàn.
Không phải là giấc mơ, y thật sự đã có thai.
Thẩm Huyền Quân vô cùng vui mừng, bước chân trần xuống nền cẩm thạch. Cái lạnh truyền lên khiến y tỉnh táo hơn rất nhiều.
Y mặc thêm quần áo lên người, ra khỏi nội điện bao nhiêu mệt nhọc những ngày qua đều mất hết. Cung nhân đang quét tuyết nói chuyện rôm rả, y còn nghe loáng thoáng họ nói về quà cáp các phi tần mang tới.
Thẩm Huyền Quân thấy lòng khoan khoái lạ thường, sai người dọn bữa ở đình vừa ngắm mai trong tuyết vừa dùng bữa sáng. Trên bàn toàn đồ bổ, chỉ có mấy món hợp khẩu vị của y. Tiểu Tây không ngừng sụt sùi bảo đây là thái y kê đơn, phải ăn như thế mới được.
Khu vườn Ý Ánh có rất nhiều cảnh đẹp từ cây lá yên tĩnh một màu xanh bình dị, đến muôn hoa đua nở tranh nhau tỏa sắc kiều diễm. Lúc này tuyết chỉ còn đọng chút ít trên các cành khô, rất nhanh sẽ được các cung nhân đến dọn dẹp chờ mùa sau hoa nở tưng bừng. Các lầu lục giác đều nằm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoi-hoa-lanh-cung/2534632/quyen-4-chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.