Thấy trời hôm nay có nhiều sao, Thẩm Huyền Quân ra ngoài hoa viên hóng gió. Tiểu Tây đã đốt sẵn lò sưởi trong đình, trà bánh đầy đủ, trên tay thủ sẵn cái áo lông: "Thái tử học mệt đã ngủ sớm rồi ạ."
Thẩm Huyền Quân ngồi cạnh lò sưởi, cười nói: "Không biết đệ ấy đi đến đâu rồi, bảo ta gửi thư mà đến nay một lời hồi âm cũng không có, đáng ghét."
"Hoàng thượng mà biết công tử mong ngóng sẽ mọc cánh bay về ngay mà." Lúc sáng còn thấy công tử làm túi thơm mặt mày hớn hở chờ người về tặng, thành phẩm so với lúc trước đẹp hơn nhiều.
Đang định gọt trái cây bỗng thấy có bóng dáng to lớn chạy tới, Tiểu Tây giật mình buông đồ trên tay ra. Bóng người chạy khá nhanh nhưng Tiểu Tây vẫn nhận ra người này không mặc đồ thị vệ, hành tung khả nghi. Nhất thời lo sợ chấn động quát: "Ai đó?"
Thẩm Huyền Quân chỉ nhìn dáng dấp đã nhận ra người đó là ai.
Đèn lồng giơ cao soi rõ bóng người xa lạ, lúc phát hiện trên người hắn ta đầy máu Tiểu Tây càng sợ hãi hơn, lẽ nào là thích khách đột nhập vào hành cung. Nàng ta thấy không ổn, kinh hô: "Người đâu, có kẻ đột nhập."
Xung quanh có rất nhiều tiếng bước chân chạy vội đến, nhìn bộ dạng của hắn không biết đã làm ra việc gì náo loạn trong cung, trên người đầy máu, vết thương sâu tận xương. Lỡ như bị thị vệ bắt được truy hỏi, ở trong ngục chịu đủ cực hình. Đáy lòng Thẩm Huyền Quân bối rối,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoi-hoa-lanh-cung/2534563/quyen-5-chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.