"Chân còn lại." Hắn đưa chân ra, nàng quấn dây hồng ở trên mắt cá chân, Lâm Xước cúi đầu, nàng tiếp tục mang giầy vớ cho hắn, hắn không hiểu nói: "Tại sao phải cột lên tơ hồng ở trên mắt cá chân của ta?"
Nàng vỗ vỗ chân của hắn, đứng lên, "Mua một cái yên lòng."
"Mua? Ngày hôm qua ngươi đi đâu?"
"Trong miếu."
"Ngươi đi cầu gì sao?"
"Ừ."
"Nhưng không phải là ngươi không tin điều này sao?"
"Hiện tại cái gì ta cũng tin, chỉ cần ngươi không có việc gì." Thật ra thì ngay cả đèn trời đêm đó, viết đầy chữ, nàng thả cũng là vì cầu cho hắn bình an vô sự.
"A Sóc, ngươi không cần khẩn trương như vậy." Hắn đứng lên, "Ta thấy gần đây ngươi đang xem quyển sách kia, ngươi là bị thứ viết bên trong dọa sợ, ta sẽ không gặp phải đâu."
"Ngươi thấy à? Ngươi không có chuyện làm thì xem cái này làm gì?" Gần đây, nàng xem đều là khó sinh gì đó, bị hắn thấy được còn đến mức nào, sẽ không có bóng ma trong lòng chứ?
"Vậy ngươi không có chuyện làm thì xem cái này làm gì?"
"Ta... Ta chính là......" Cốc cốc cốc ba tiếng tiếng gõ cửa cắt đứt nàng, "Là ai?"
"Không biết." Mai Sóc đi tới mở cửa, lại là một người đàn ông trung niên mặc áo khoác ngoài gấm lông chồn, "Mai Tam thiếu"
"Ông là?" Nàng nhìn tới xe ngựa sau lưng hắn, "Chúng ta hình như không quen biết."
"Quả thật không biết, chỉ là có người bỏ ra số tiền lớn mời ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoi-bep-ven-ho/2881442/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.